KHÓI LAM CHIỀU
Nếu không còn
chỗ nương thân
thì xin làm
cỏ xanh ngần chân đê
mắt người
thả khói bùa mê
tôi lam chiều biết lối về nơi đâu
Về đâu
sắc cỏ úa màu
khúc thương
nào sẵn nhịp cầu bắc ngang
nếu không còn đò quá giang
thì xin gửi chút nắng vàng trôi sông
Sắc không
bến đợi mênh mông
lòng còn mê
muội khói đồng thơm hương
hoa cau mưa
trắng cuối vườn
ai còn đốt lá cuối đường
chiêm bao
TIẾNG CHUÔNG THIÊN MỤ
Tiếng chuông Thiên Mụ
bên tê
nương chiều thơ dại
nẻo về mưa say
trắng chi quá
hóa màu mây
đôi tà quấn quýt
trùng
vây nơi nào
Dạ thưa
mấy tiếng ngọt ngào
run tay rớt nhánh ca dao xuống hồ
sầu đông
một thuở lơ ngơ
người đem mưa tím gieo bờ
tịnh
tâm
Hồi chuông tỉnh
giấc phong vân
chạm vào đau
một chỗ nằm khói sương
choàng tay qua ngõ
trầm hương
giật mình chim vỗ cánh buồn
bay
xa
Mưa qua
mấy khúc hải hà
mưa vào tâm thức vỡ òa…
tiếng chuông
QUA
KHÚC MƯA SAY
Sẽ
lơ mơ khi mới vừa đến Huế
Dòng
xanh im trôi lăng tẩm đền đài
Đến
bao giờ sông thôi thầm lặng
Chảy
về mô cũng lắng đọng mùi Hương
*
Ai
đã tung màu phượng đỏ lên trời
Áo
về trắng ngõ xa xăm Thành Nội
Ngang
qua đó xin bước người chớ vội
Tội
nghiệp con đường chới với hoa bay
*
Hãy
đưa tôi qua một khúc mưa say
Ngó
Trường Tiền sầu mười hai nhịp
Em
có chờ, tôi cũng theo nỏ kịp
Nhánh
sầu đông cúi mặt phía xa mờ
*
Sẽ
bâng khuâng khi mới vừa xa Huế
Sông
trôi vào tâm tưởng của tôi rồi
Và
em dẫu không còn nghiêng nón lá
Vẫn
rơi xuống đời ngơ ngẩn bài thơ!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét