Trăng vàng như ngọc sáng như tơ
Lạnh ngắt hồn mơ bóng nguyệt mờ
Dưới bến Quy Hòa mưa hư ảo
Đầy con thuyền trắng chở
ngàn thơ …
Có kẻ chiều nay, nhặt ước mơ
Gom từng giọt lệ máu chưa khô
Gió hôn Ghềnh Ráng sao mà nhớ (1)
Gom cả vầng trăng nhả cả tơ
Mấy hạt sương buồn … thương cúi mặt
Thầm thì mộ chí tự tình chi?
“Người thơ phong vận như thơ ấy”(2)
Nửa gánh giang san gói biệt ly!
Theo gót tình si ta chết lặng
Dọc đường trăng rớt trắng xuân thì
Lả lướt triệu vì vuông lụa thắm
Nhập về bến mộng… uống trăng trôi!
Ngày về thăm mộ Hàn Mặc Tử!
Ghềnh Ráng - Quy Nhơn năm 2012
(1) Quy Hòa, Ghềnh Ráng - Quy Nhơn:
Nơi yên nghỉ Hàn Mặc Tử.
(2) Trích “Xuân đầu tiên” - Hàn Mặc Tử.
HỒN VIỄN XỨ
Chợt nhớ Hầm
Hô tuổi dại khờ
Trời xanh mây, nước hóa bơ vơ
Tây Sơn ngày ấy xa từ biệt!
Đồng lúa thơm vàng dạ ngẩn ngơ …
Mới đấy, bao năm tàn giấc mộng?
Bạc đầu xanh, mòn gót lãng du
Quá nữa đời trai còn lận đận
Thân gởi quê người thẹn gió thu.
Chạnh nhớ! Đền xưa hương khói tỏa
Bên thềm Kiên Mỹ, bóng me ru
“Áo vải cờ đào” - Đao, kiếm bạc!(1)
Trời Tây hừng hực khí thiêng rơi…
Hàng phượng trước Trường xưa có thắm?
Hạ về! Say nắng rớt bâng khuâng
Ra đi bỏ lại hương tình
cũ
Khát nước Sông Côn - Nẫu Đá
Hàng!
Ghềnh Ráng vẫn chờ ghe
dưới bến
Nghe Hàn
thổn thức lệ “Sông Trăng”…(2)
Còn chút rượu nồng - Ta uống cạn!
Mai về tìm lại “Bến My Lăng”.(3)
Xả hết trong lòng bao vướng bận,
Đêm soi mình …
Nghe thác vọng mây trăng!
Sài
Gòn, hạ 2012
(1)Trích trong “Ai Tư Vãn” của Ngọc Hân Công
Chúa
(2)Lấy ý thơ ‘Say Trăng” của Hàn Mặc Tử
(3) “Bến My Lăng” của nhà thơ Yến Lan
VỌNG ĐÁ HẦM HÔ
Lộc vừng rắc lối chân ai?
Hầm Hô
động đá réo đòi triều thương(1)
Rừng mai
nở rộ ngàn phương
Nhớ cô
Sơn nữ gùi hương qua đèo
Đá chồng ôm đá nhấp nhô
Thác tuôn lơ lững trắng bờ không gian
Thấy gì
trong khói mơ tan?
Thiên thai là cõi trần gian dội vào…
Xuân về!
Vẫy nắng lũng thơ
Khe sâu
lãng tử đang trèo ngẩn ngơ
Mấy cành
lan mọc bơ vơ
Non cao đá
dựng mây hờ giọt tương
Nhớ gì giấc mộng đêm thương?
Nằm lên đá ngủ một trường lá khô
Tường
rêu cửa động hoang sơ
Hai ông tiên đá đánh cờ dưới trăng
Nghìn thu chín bãi đá vàng
Để con cá nhảy đớp sương ngỡ ngàng
Khách du tìm đến mơ màng
Thoảng nghe trong gió tiếng đàn suối reo…
Khi
về! Nhớ ghé bến đò
Ta cùng chuốc chén rượu vò Sông Côn
Hầm
Hô đẹp nhất hoàng hôn
Một trời sắc tím thở hồn Tây Sơn!
Sài Gòn nhớ, Xuân 2012
Nguyễn Ngọc Thơ
(1)
Hầm Hô: Cảnh đẹp thiên nhiên ở Tây Sơn - Bình Định.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét