MẮT SÓNG
Biển bỗng duềnh sóng dậy
Hay nỗi nhớ em theo sóng tìm về
Em quá khứ hay em đang trước mặt
Mà sóng dập dồn bờ cát gọi đam mê
Nha Trang ơi! Biển xanh kia vẫn hát
Sóng vẫn cồn cào dựng những ngày xa
Ôi nỗi nhớ sóng hóa thành em được
Cả biển kia bỗng chốc hóa hiền hòa
Có một đêm Nha Trang giấu mặt
Chỉ bờ cát dài thức với trăng thôi...
Và em nữa em tan vào mắt sóng
Anh thầm mong kiếp sóng ấy luân hồi.
THỜI GIAN
Có một mùa yêu xưa
Ngọt mềm lời tình tự
Nụ cười ấy như trăng
Thôi miên và quyến rũ
Đêm chiêm bao ngày cũ
Thời gian như ngược về
Vành môi nào hé mở
Hơi thở nào đam mê
Đã xa phía ngàn xa
Tình bỗng về nguyên vẹn
Tìm lại mùa yêu xưa
Như chưa từng lỗi hẹn.
GỌI MÌNH
Thì ta tự rót cho mình
Những xao xác, những hư vinh đã nhiều
Đường đời dặm bước phiêu diêu
Cay bùi đã trải, khó nghèo đã qua
Uống cho say hết thiên hà
Cho say cả những ngày xa ngậm ngùi
Nghe vu vơ gió nói lời
Giấc say tôi lại gặp tôi gọi mình.
THỜI MÌNH YÊU
Một mình anh trước biển xanh
Biển mênh mông lắm mà anh lẻ mình
Một mình anh cứ lặng thinh
Sóng tao tác đập rát ghềnh đá xưa
Kể về chiều ấy biển mưa
Mắt này môi ấy như vừa trong nhau
Giờ đây nước vẫn xanh màu
Mà em, thôi đã làm dâu nhà người
Ta mang sóng thả chiều rơi
Để cho quên hết một thời mình yêu...
L.H (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét