MẸ
Kính tặng hương hồn Mẹ
Mẹ tôi môi chỉ quết trầu
một đời lầm lũi áo nâu yếm sồng
đôi vai trĩu cả cánh đồng
sớm
chiều tất bật cấy, trồng…vây quanh
Từ
ngày đơn lẻ bóng hình
bao đêm Mẹ thức một mình trắng đêm
ngọn đèn khuya cũng lặng im
dường như thấu hết nỗi niềm héo hon
Phận nghèo cái tép con tôm
miếng rau dưa sạch cho con nên người
êm đềm
nhịp võng tao nôi
à ơi …tiếng Mẹ hay lời nước non
Bây giờ cháu chắt lớn khôn
đủ đầy thì Mẹ không còn - Mẹ ơi!
Mẹ thành cây cỏ bãi bồi
tháng năm xanh với đất trời trong xanh …
Lái Thiêu, 2011
TIẾNG CHIM
Mỗi sớm thức dậy
Qua ô
cửa trước nhà
Tôi thường nghe
Trên vòm si xanh
Tiếng chim ca thân thuộc
Sao hôm nay
Như có tiếng chim lạ hót?
-
Làm sao anh biết
-
Vì trong những
khoảnh khắc ấy
Thời
gian đâu phải hôm qua
Không
gian đâu còn hôm trước
Tiếng
chim rơi
Từng
giọt
Từng
giọt buồn long lanh.
Lái Thiêu, 6/2011
NƠI ẤY
Gửi
nhà thơ Hoàng Vũ Thuật
Chẳng bao lâu
Anh và tôi sẽ
tới một thế giới mới
Thế
giới của những thế giới
Nơi ấy
Không bầu
trời, mây trắng
Không gió thổi, trăng sao, không mưa
nắng
Không có những khu nhà cao tầng
Thành phố lung linh ánh đèn
Không dòng sông, đồng lúa mênh mông
cò bay cánh mỏi
Nơi ấy
Dàn
đại hợp xướng của côn trùng giun, dế…
Đêm
đêm ru những linh hồn
Nơi
ấy
Không lòng tham, hờn ghen, đố kỵ
Không bất
công phi lý
Không chiến
tranh …
Nơi ấy
Chỉ duy nhất
màu đen huyền diệu
Thanh bình .
20/11
H.V
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét