1.
Cây violon con cầm
Có tình ba nghĩa mẹ
Có tiếng chim hót trên cánh đồng
Gọi bình minh thức dậy
2.
Cây violon con cầm
Có đồi cát mênh mông
Có đớn đau nát lòng
Và dấu chân ba
Bước qua số phận
Có đám xương rồng
Có lọn cỏ long nhong
Lăn hoài theo triền dốc
Như cuộc đời
Lăn mãi mãi không thôi
3.
Cây violon con cầm
Có ngọn gió thổi qua
Những đồi cát mù lòa
Có đám bụi tung bay
Khuất mất mặt người
Có những điều mẹ mong
Lăn cùng vòng xe mẹ đạp
Có những điều ba ước
Trôi theo mãi tháng ngày
Chẳng bao giờ làm được
Cho hôm nay
Cho cả ngày mai
4.
Cây violon con cầm
Có những đổi thay
Có chuyến xe quay
Dừng lại
Có tấm bạt mở ra
Ba nhìn hoàng hôn phương xa
Cùng mặt trời
Khuất sau rặng núi
Có lô nhô đầu người
Và tiếng gọi tên
Như vang lên từ địa ngục
5.
Cây violon con cầm
Có tiếng còi tàu mỗi chiều thúc gọi
Có màn sương khuya che khuất mặt người
Có ngày nắng
Có đêm mưa
Có biết bao nhiêu nhớ nhung
Và nỗi mong chờ
6.
Cây violon con cầm
Có những vòng thép gai
Có tháp canh
Có hàng rào ngăn cách
Mỗi sáng ba chờ
Nghe tiếng mẹ gọi
Nghe tiếng con kêu
Bên kia vọng lại
Ba ngây dại điếng lòng
Lưng tròng nước mắt.
7.
Cây violon con cầm
Có tiếng hát đêm đêm buồn bã
Có lời ca
Trên đỉnh Trường Sơn
Có Cô Gái Vót Chông
Có Cô Gái Lam Hồng
Có cả Kéo Pháo Qua Đèo
Cùng giọt mồ hôi vừa đổ
Có tiếng vỗ
Nhịp nhàng
Và niềm hạnh ngộ
Cô đơn.
8.
Cây violon con cầm
Có bóng ai đứng giữa trời
Ở ngã ba Tam Giác
Chờ mãi một người
Không bao giờ dến
9.
Cây violon con cầm
Có cái dốc Nam Anh
Mỗi sáng ba qua
Thừa sống thiếu chết
Có những chuyến xe ra đi
Chiều hôm trở lại
Có chiếc áo tả tơi
Ôm không kín cuộc đời
10.
Cây violon con cầm
Có giọt mồ hôi ba đổ
Có giòng nước mắt mẹ rơi
Có chắt chiu quạnh quẽ
Từng hạt gạo cho đời.
11.
Cây viollon con cầm
Có những vòng xe quay
Sông Mao- Bàu Trúc
Có ánh nắng vàng
Rừng núi âm u
Có cả cô đơn
Có cả sương mù
Có biết bao nhiêu nỗi lòng
Đau cùng năm tháng
Có cuộc đời miên man
Trong muôn trùng tiếng gọi
Có cả một thời
Ta chẳng nhận ra nhau.
12.
Cây violon con cầm
Có Bình Sơn –Ninh Chữ
Có Quãng Đức- Sông Pha
Có Tuy Phong –Cà Ná
Có trưa, có chiều
Có cả đêm khuya
Ba đứng giữa trời
Chở nỗi quạnh hiu
13.
Cây violon con cầm
Có con đường Phan Rang –Sài Gòn
350 cây số
Có chuyến xe đò
Chở mơ ước đi theo
Có cái nắm tay
Ba dắt qua đường
Có ngôi trường vang vang tiếng nhạc
Có đôi mắt mở tròn
Ngơ ngác
Nhìn Sài Gòn xa lạ
Có nhà cao cửa rộng
Có ánh sáng muôn màu
Có cả ngọn đèn hắt hiu
Nơi ba và con trú ẩn
14.
Cây violon con cầm
Có cơn mưa buổi chiều
Giăng qua Tòa Đô Chính
Trên ghế đá công viên
Con run rãy nép mình
Vào lòng ba
Những giọt mưa bay qua
Giọt nào trên tóc con
Giọt nào trong mắt ba
Giọt nào bay thật xa
Về bên mẹ phương trời
15.
Cây violon con cầm
Có bến Bình Đông, Hàm Tử
Có con tàu chở hạt đậu xanh
Có cuộc đời mong manh
Theo cùng con nước.
16.
Cây violon con cầm
Có trái banh màu xanh
Lăn hoài lăn mãi
Có bước chân ba
Đuổi mãi không ngừng
Có nỗi lòng rưng rưng
Có mồ hôi đắng mặt
Có tủi cực ngất trời
Có những hạt gạo rơi
Đổi bằng nước mắt
Có hàm răng cắn chặt
Trôi theo “cuộc tình người “ *
17.
Cây violon con cầm
Có giọt mồ hôi con đổ
Trên đường Lý Thái Tổ
Con gò lưng chuyên chở
Cả cuộc đời gian nan
18.
Cây violon con cầm
Có Sài Gòn đêm
Sương lạnh
Theo dấu chân âm thầm
Có Sài Gòn ngày
Nắng hanh
Theo giòng đời xuôi ngược
Có đôi mắt xa xôi
Ai chờ ai đợi
Có lời hoài ca vời vợi trong chiều
Có tiếng Vĩ Cầm réo rắt cô liêu
Trong muôn ngàn nhung nhớ.
19.
Cây violon con cầm
Có Sài Gòn vui, Sài Gòn buồn
Sài Gòn ca, Sài Gòn hát
Sài Gòn long lanh
Cùng vòng quay nhanh chóng mặt
Có nỗi lòng quặn thắt
Có đôi mắt đời thường
Và tiếng Vĩ Cầm yêu thương
Hòa cùng bóng tối
Có bước đi vội
Như muốn kiếm tìm
Một thời mơ ước
20.
Cây violon con cầm
Có nỗi ân hận của ba
Và niềm tiếc thương của mẹ
Ba đã trao cho con cuộc đời
Và những điều ba chưa làm nổi
Mẹ đã đặt ước mong
Và trao cho con những điều mong ước
Nhưng làm sao con thực hiên được
Giữa muôn trùng gian nan
Thôi con nhé
Hãy cất cao tiếng đàn
Bấy nhiêu thôi cũng đủ
Nỗi buồn đêm
Sài Gòn
Mênh mang.
21.
Cây violon con cầm
Có biết bao nhiêu điều
Mà ba chưa nói hết
Con ơi!
Chu Trầm Nguyên Minh (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét