Nguyễn Thị Kim Huệ
Sinh ra và lớn lên
tại Đăk Lăk
Sinh viên ngành Văn học trường Đại Học Sư phạm TP. HCM
Ngày xưa ấy, cháu là một cô bé
bướng bỉnh và nghịch ngợm bà nhỉ!
Chín tuổi cháu xa ba mẹ về sống bên ông
bà. Cháu hạnh phúc biết bao khi nhận được sự che chở, nuôi nấng từ
bà. Tuổi thơ của cháu là những ngày tháng vui vẻ và hạnh phúc bên
ông bà. Những kỉ niệm thời thơ ấu sẽ không bao giờ phai mờ theo thời
gian và nó sẽ mãi mãi ở trong tim cháu… Để bây giờ, mỗi khi nhớ lại, cháu chợt mỉm cười… Lâu lắm rồi kể từ những ngày thơ bé ấy cháu
mới cười vô tư như thế bà ạ! Cháu nhớ những buổi trưa hè, trời nắng
chang chang mà cháu đi hái đậu cùng với bà… Và cháu nhớ cánh diều
năm ấy… Nhớ những khi lội ruộng bắt cua đem về cho bà nấu canh, cua
thì chẳng được bao nhiêu, vậy mà bà cứ tấm tắc khen cháu ngoan và
giỏi thế!
Bà ơi! Lớn lên rồi cháu mới biết tuổi
thơ mình đẹp đến thế nào. Nếu khi xưa, cháu muốn làm người lớn bao
nhiêu, thì ngay lúc này đây cháu lại ước mình nhỏ lại từng ấy. Nếu
những khi ấy, cháu khó chịu vì sao bà cứ kể đi kể lại mãi các câu
chuyện cổ tích. Ấy thế mà giờ đây, cháu lại thèm được nghe những
câu chuyện bà kể năm nào.
Cháu của bà giờ đã cứng cỏi và mạnh
mẽ hơn nhiều rồi. Có lẽ bởi vì giờ cháu đã lớn rồi, cháu không
nhìn cuộc sống bằng màu hồng như trước nữa bà ạ… Đi nhiều nơi, đến
nhiều nhà, cháu mới nhận ra không có nơi nào ấm áp và an toàn như
khi cháu vùi đầu vào trong lòng của bà.
Nguyễn Thị Kim Huệ
cố lên
Trả lờiXóachồng tui bữa nay bài được đăng lên báo lun nha
Xóahay quá.cố lên h ơi <3
Trả lờiXóa