Khi vòng quay thời gian
đi qua 365 ngày, khi những cơn mưa cuối đông vừa dứt, những tia nắng ấm áp mang
mùa xuân mới trở về. Cánh bướm xuân chập chờn bên giàn mướp trước sân nhà nở
hoa vàng rực rỡ. Hương mùa xuân gõ cửa trên những lá mạ non...
Tôi nhớ ngày bé, cứ mỗi
lần Tết đến là lũ trẻ xóm tôi lại háo hức. Chúng tôi mong cái ngày được ba mẹ
dắt ra ngoài chợ mua cho mình một bộ đồ mới, một đôi dép mới hay chỉ là một cái
mũ mới. Anh em chúng tôi cũng hồi hộp chờ đợi ba mẹ sẽ dẫn đi chợ. Chúng tôi
biết để có một cái áo mới, đôi dép mới cho bảy anh em chúng tôi thì ba mẹ sẽ
vất vả biết dường nào. Kể từ ngày mẹ tôi bị bệnh "gai" cột sống thì
bao gánh nặng "cơm, áo, gạo, tiền" đều đổ lên vai của ba.
Tôi nhớ rất rõ vào ngày
29 Tết, thằng Út Chín sang nhà con bác Hai chơi. Nó nhìn thấy thằng Ti vừa mua
áo mới về thì chạy một mạch về nhà và khóc đòi ba mẹ mua "áo mới". Mẹ
nhìn ba buồn buồn. Bỗng ba bảo với mẹ: "Năm mới thì mình cũng phải ráng
mua cho tụi nó một cái gì mới chứ". Rồi chiều hôm đó, mẹ dẫn thằng Út và
con Là ra chợ... Thế rồi, thằng Út và con bé Là dung dăng dung dẻ cầm chiếc áo
mới và đôi dép mới về nhà. Chúng khoe với cả nhà... và đem rêu rao cho tất tần
tật những đứa bạn chung xóm. Mẹ nhìn ba mỉm cười khe khẽ. Còn bà thì bảo với
anh em tôi: "Năm nay, nhà mình ăn tết nhỏ thôi. Các con lớn nên nhường
phần mua đồ tết cho hai em nhá. Ráng sang năm, ba mẹ sẽ chuẩn bị ăn tết lớn
hơn!"
Bỗng tôi nhìn mẹ, đôi
bông tai hình giọt nước không còn nữa. Đó là di vật của bà ngoại để lại cho mẹ.
Tôi biết, mẹ đã cầm đôi bông tai ấy để mua sắm đồ mới cho hai em tôi. Tôi
thương ba mẹ biết dường nào...
Thế rồi, sáng ngày mùng
một Tết, sau khi cúng ông bà xong, cả nhà ăn bữa cơm đạm bạc nhưng rất ấm cúng.
Ba nói vui: "Nhà mình ăn tết không có thịt heo kho tàu, nhưng vẫn vui phải
không các con! Ráng sang năm, ba và mẹ sẽ mua đồ nhiều hơn...". Anh em tôi
hiểu nên đều gật đầu "dạ" rõ to. Sau bữa cơm, thằng Út và con Là mặc
chiếc áo mới và mang đôi dép mới vào. Trước khi ra khỏi nhà mẹ vẫn nhắc lại những
lời chúc tết cho chúng tôi. Sau vài giây, chúng tôi đã thuộc hết lời chúc của
mẹ dạy. Xong đâu đấy, ba dẫn anh em tôi về hai bên nội - ngoại để chúc Tết.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn
còn mang cảm giác nao lòng khi những ngày Tết đến - vì tôi biết anh em chúng
tôi lớn lên thấm đẫm từ mồ hôi, nước mắt của ba mẹ. Bao khó khăn vất vả như
những con sóng xô vào đời, nhuộm dần màu tóc ba mẹ... để cho tóc chúng con vẫn
còn xanh. Lại một mùa xuân nữa đang đến khắp đất trời. Trong không khí đón
xuân, tôi khấn nguyện và cầu chúc cho ba mẹ luôn luôn khỏe mạnh và hạnh phúc để
dìu dắt chúng con...
V.S (Tiền Giang)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét