Giọt
nước
Từ nguồn ra biển
mênh mông
Lặng thầm giọt nước
bên sông nói gì
Thác ghềnh trong đục
qua đi
Lửng lơ rồi lại
thầm thì hạt mưa.
Tự ngàn đời tự xa
xưa
Sông ra biển rộng lại
mưa về nguồn
Thời gian soi bóng vui
buồn
Phù sa gửi lại ruộng
vườn mà trôi.
Dòng đời cuồn cuộn
em ơi
Đôi khi không nhận ra
người yêu thương
Tìm trong giọt nước
bình thường
Lẻ loi thấp thoáng
cội nguồn bao la.
12/2010
Trong
mắt
Rõ
mình trong mắt người thương
Dẫu
nghiêng bóng nắng dẫu vương gió chiều
Nghìn
năm đá núi rong rêu
Huỳnh
mai tâm thế túp lều cổ xưa
Lối
mòn chen lẫn nắng mưa
Phong
ba bão tố sớm trưa giật mình
Dẫu
qua lắm thác nhiều ghềnh
Vẫn
không thấu nỗi nhân tình trắng đen
Rõ
mình trong ánh mắt em
Thời
gian xuôi ngược lạ quen trong đời
Một
đời không nháp em ơi
Nên
hư thành bại lẻ loi mất còn.
Xa Đà Lạt
Tôi xa Đà Lạt dịu hiền
Nhớ thương từ lúc mới quen
đến giờ
Bềnh bồng như thực như mơ
Đồi thông lãng đãng sương mờ
bay bay
Tóc mềm trong gió khẽ lay
Ai qua dốc vắng hây hây má hồng
Se se giọt lạnh chớm đông
Chiều nghiêng nỗi nhớ trái
thông bên hồ
Nôn nao dẫu chẳng hẹn hò
Vẫn nghe năm tháng đợi chờ lạ
chưa
Nỗi niềm lấm tấm hạt mưa
Em ơi Đà lạt mấy mùa tôi xa!
22.3.2016
P.A
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét