TRÁI SẦU CHÍN VỠ TRÊN MÔI
Ngày nào đó mình không còn gặp nữa
Chuyện ngày xưa như là giấc mơ thôi
Hờn giận cũ áng mây chiều lãng đãng
Lời yêu thương, cơn gió cuốn mù khơi
*
Quên hay nhớ chỉ một thời vụng dại
Có gì đâu, sợi tóc chẻ làm đôi
Bỏ lại sau lưng ngày thơ mộng mị
Thả hồn trôi theo bước mỏi phiêu du
*
Lời yêu chỉ tô hồng trang giấy trắng
Hạnh phúc có gì trong thể xác hư hao
Trời thì rộng, đường thênh thang phía trước
Nén nỗi buồn hoang phế có gì đâu!
*
Thôi cứ vui với một thời son phấn
Chân bước qua môi còn giữ nụ cười
Dù có nhớ xin cũng đừng giấu mặt
Tấn trò đời lầm lỡ với cuộc chơi
*
Mây có bay về phương trời vô định
Chắc trái sầu vừa chín vỡ trên môi
Vầng trăng cũ đã rơi vào quên lãng
Tháng năm buồn, giọt đắng cũng phai phôi
NỢ TÌNH
Tình đầu cứ ngỡ vu vơ
Trăng tròn mười sáu ngu ngơ với tình
Bài thơ ru ngủ không quên
Chưa phai mực tím buồn lên tóc thề
Người xa mấy nẻo sơn khê
Để con sáo nhỏ đi về buồn thiu
Tóc bay xõa ngọn gió chiều
Hoài công chờ đợi, cánh diều bay cao
Chim xa rồi cũng quay đầu
Vườn yêu năm cũ qua cầu sông mê
Mười năm nối nhịp tình quê
Nợ chưa trả hết, hẹn thề bước sau
Nợ tình trả biết bao lâu
Nợ mâm cơm nóng, canh bầu cá kho
Nợ con đường cũ quanh co
Nợ đêm hôm ấy, qua đò cùng anh
Nợ đêm gió mát trăng thanh
Vai kề má tựa ngày xanh thưở nào
Nợ nhau lời hứa trầu cau
Nhấp ly trà đắng, mà sao ngọt lòng.
T.T.T.T
Lời thơ giản dị, ý thơ nhẹ nhàng. Một bài thơ hay
Trả lờiXóa