TRANG THƠ CHỦ NHẬT: HƯƠNG TÌNH - Thơ Ngưng Thu
Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017
Nhà thơ Ngưng Thu
NIỆM KHÚC MƯA XUÂN
Chuyển trời... mưa, mưa lạnh, gió thoảng mái hiên buồn,
Ta ngồi nhai nỗi nhớ, mây trên trời mây luông.
Khoả vào lòng mênh mông, chút tâm tư giá buốt,
Vách không chừng não nuột, từng kỉ âm vọng về.
Đông vào hồn thiết thê, giấc mơ đưa vẵng tiếng,
Vườn sau con chiền chiện cất lời say hương tình.
Mùa xuân bỗng giật mình, nụ hoàng hoa chớm nở.
Ừ! thì ra mưa nhớ. Ừ! thì là mưa xuân.
Có chi mà bâng khuâng, có chi mà thê thiết,
Vạt nắng nào có biết màu mưa làm nên thơ,
Hạt mưa làm cơn mơ êm đềm ru khoảng mộng.
Cánh đồng thơ lồng lộng, hồn thơ vào phiêu du.
Đất trời nhớ mùa thu, lá say chiều lá hát,
Khúc yêu thương dào dạt, thả hồn cơn mưa chiều.
Ta nhớ người ta yêu mùa xưa nghe lá rụng...
Phím dương cầm bung tiếng gọi mùa thu quay về.
Mưa vào hồn đắm mê, ta say chiều ta nhớ...
Hạt mưa ơi cứ ngỡ, lạc vào niềm riêng ta.
Mưa vào hồn thiết tha, mưa vào hồn câm nín...
> Cơn mưa nào an tịnh, cho ta vào cơn mưa...
TƯƠNG TƯ GIỌT TRĂNG NGÀY
Bâng khuâng tìm
giọt trăng ngày
đông len qua kẽ ngón tay
lạnh lùng
gió bay đi phía không cùng
màu trăng ơ lạ mông lung bến chiều.
Xuân nơi nào có còn yêu?
hồn thơ lạc mộng
tịch liêu chốn này
thu qua chiều
nắng thơm bay
ngỡ tình một ánh trăng đầy hư vô.
Nửa chiều
vạt nắng ngây ngô
mây nương cánh gió họa mồ tương tư
ngàn xưa cho đến bây chừ
đã ai hứng giọt trăng
ừ cõi yêu?
Này trăng!
đời đã liêu xiêu
chờ trăng ai đã...
đã nhiều nhớ nhung.
DÒNG SÔNG SÁM HỐI
Em lối nhỏ. Ta về ấm chút...
Lòng bơ vơ lạc tự tình đau
Đường hoa tim tím màu xưa đã...
Gợi tình xa phai những vết sầu
Dòng sông trôi giật mình sám hối
Câu kinh lòng vời vợi đêm sâu
Ta bà khúc. Uốn mình trăn trở
Nỗi niềm ơi! từ thuở gục đầu
Hôm nhắm mắt. Giọt mi lóng lánh
Có còn em. Lối nhỏ hoa cười?
Ta về bên. Gối quỳ trước sảnh
Rót chân tình lên một đóa tươi
Ơi lối nhỏ! Hoa chiều tim tím
Yêu! Là em từ nụ sương hồng
Sông lỗi hẹn. Em chừng xa lắm
Sám hối... Này! Ta nhé dòng sông.
SẺ NÂU MÙA ĐÔNG
Đông về
trên gác chuông đơn
đôi chim sẻ
líu ríu hờn nắng mai
màu thu chừng đã nhạt phai
trắng đồng tuyết trắng
mây hoài cơn mưa
Én về
xuân đã xuân chưa?
vàng mai chớm nụ
như vừa mới em
hoàng hoa cánh mỏng cánh mềm
hờn trăng từ độ...
mây thêm tuổi buồn
Thu vừa trút lá qua truông
ngập vàng lối cỏ
ngập nguồn cảm thơ
làn đông nào phải tình cờ
gieo vần trên nóc nhà thờ
chuông ngân
Mân côi từng hạt lắm ân cần
đôi chim se sẻ hót gần, hót xa
tiễn mùa thu
tiễn đông qua
trên cao độ lượng
Chúa và... sẻ nâu.
N.T
Tags:
Ngưng Thu,
Thơ,
TRANG THƠ CHỦ NHẬT
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét