Nhà thơ Ngưng Thu
NGƯNG TỶ DỤ MỘT MÙA XA
Lung linh một dải cong bảy sắc
trời đan mưa nắng giữa lưng chiều
nụ mầm thổn thức bao mùa đợi
vươn dậy hình hài nức nở yêu.
Anh về nghe giữa thiên hà mỏng
ngàn sao chăm chút những ngàn sao
Và em một thoáng môi hôn nhẹ
mê dại anh chừ đến mãi sau.
Thảng thốt mùa xa lời tỷ dụ…
ta mặc đời cho rong rêu dày
dẫu có ngàn muôn lần tỷ dụ
nghìn năm sa mạc thổi không bay.
Vũ điệu thời gian chừng xoay tít
mơ hồ em lạc phía trăng rơi
mây bay về núi mây vờn trắng
nhìn bóng tà dương bỗng nghẹn lời.
BÀI THƠ EM ĐÃ YÊU NGƯỜI BIẾT BAO
Hãy kể cho em về đời anh
về những chuyện tình buồn mà anh từng kể
em vẫn muốn cứ nghe hoài như thế
về một đời người
về những thăng trầm và cả những chông gai.
Em muốn hiểu về anh nhiều như những sớm mai
mong cho bước chân đêm lùi dần nhường cho ngày nắng sáng
cho khúc tình ca ngân lên lời lãng mạn
em muốn được nói tiếng yêu người cho lòng mình thôi thổn thức con tim.
Đường anh đi bao lối gập gềnh
bao phong trần gió bụi
hãy kể em nghe như lời tự tình sông núi
anh dặm trường bao nỗi gian truân.
Cuộc đời người có bao giờ là mặt hồ phăng phắc lặng im
anh từng vác đời mình ngang qua mấy lần xanh mơ ước
mong tìm được chút hương đời ươm mầm cho hạnh phúc
anh hãy kể về anh
về những câu chuyện đời có thực.
Xin được chia sẻ cùng người
những nỗi buồn
những đau khổ lẫn sướng vui
câu ca dao ngày xưa mẹ hát:
“Thương ai thương cả đường đi lối về”
Yêu người, cho dẫu lê thê cuộc chờ
anh hãy kể câu chuyện về đời mình cho em dệt thành thơ
là bài thơ: “Em đã yêu người biết bao”.
N.T (Bình Thuận)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét