CÒN THƯƠNG MÀU NẮNG LỤA
Sáng thức sớm bóc rơi tờ lịch mỏng
Chợt giật mình giờ đã giữa tháng năm
Quỹ thời gian đời mình trôi rất vội
Mấy mươi năm chưa vớt hết thăng trầm.
Tiếng sóng vỗ như lời ca tạm biệt
Mưa bên sông trắng xóa cả đôi bờ
Có cô gái ngày xưa ngồi thả tóc
Để nghiêng lòng tình quá đỗi bơ vơ.
Ta lỡ bước khi mùa hè trở gió
Người đi xa mang bụi đỏ theo cùng
Trước cổng trường còn một cành phượng nhớ
Mà tiếng ve rưng rức mãi trong lòng.
Tháng năm vẫn còn thương màu nắng lụa
Hồn chợt gầy mang nỗi nhớ bay đi
Mưa góp nhặt giọt buồn về gõ cửa
Ta một đời nợ mãi cuộc tình si.
12/5/2017
CÓ MỘT THỜI YÊU NHAU
Em có nghe cỏ hát
Bốn mùa nở đầy hoa
Tim treo lời mật ngọt
Đỏ tươi màu phù sa.
Tình ta sao nhỏ bé
Trôi ánh trăng xa vời
Ngàn năm sau có lẻ
Hóa thành dòng biển khơi.
Hồn mang đầy tiếng gió
Nhớ phố chim bay về
Người lại xa ngàn dặm
Đắm chìm bến sông mê.
Tình ta vàng chiếc lá
Bay trước mùa bão dông
Linh hồn thành tượng đá
Kiếp nào có ăn năn.
Không còn ai ở lại
Đón hạt nắng vừa rơi
Người về trong mộng mị
Chiêm bao hóa mây trời.
Cánh chim mùa di trú
Đi qua tuổi bướm sầu
Lặng im lời sỏi đá
Có nhớ thời yêu nhau?
10/05/2017
CẦU VỒNG MƯA
Đợi gì mưa lén hôn môi
Sợi mưa tháng sáu đưa người đi xa
Sân trường cuối một mùa hoa
Ve sôi phượng bỗng vỡ òa trên vai.
Đợi gì mưa lạnh mềm tay
Nghe lay phay nhớ một ngày không nhau
Tình đầu chuốc những hư hao
Nên hàng hiên quán gió nhàu gọi em.
Đợi gì mưa quá chông chênh
Nên người đánh mất tuổi tên tình cờ
Sớm mai biết có ai chờ
Tiễn mùa hạ cũ bụi mờ dấu chân.
Đợi gì mưa rớt tháng năm
Thương câu hạnh ngộ đời trầm luân nhau
Khoảng trời mây trắng bay cao
Mang đi tuổi ngọc trôi vào hư không.
Đợi gì mưa ướt đường trơn
Em xa bỏ lại nỗi buồn sớm trưa
Nhớ người áo lụa ngày xưa
Tình tôi thắp nắng trong cầu vồng mưa.
N.A.B
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét