CHA MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG
Lối mòn
Bóng ngả đằng tây
Dưới trăng dáng mẹ cũng gầy rạc hơn
Gập ghềnh đèo dốc
Đường trơn
Gió rung tóc mẹ dập dờn cùng mây
Dưới đồng, đang lỡ đường cày
Nên cha cùng mẹ
Gánh ngày vào đêm
Dưới chân cha, đá cũng mềm
Trĩu trên vai mẹ
Nỗi niềm mưu sinh
Cho con ngày tháng yên bình
Dáng gầy cha mẹ
Bóng hình quê hương!
CÂU CHUYỆN ĐÊM QUA
Đêm qua
trăng vẫn đúng hẹn như lần đầu hiện hữu
gió vẫn thầm thì ru những vì sao tuổi đã triệu năm
Đêm qua
một đêm bình thường như đêm thuở sơ sinh
chẳng có vì sao rơi, hay một đốm sáng tắt đi trong vũ trụ
Đêm qua
dòng sông vẫn thản nhiên chảy về xuôi
những hạt cát li ti cam phận đời trôi nổi
Đêm qua
bao nhiêu cánh chim gục trên bờ cỏ
lặng lẽ bỏ đàn giữa cuộc thiên di
Đêm qua
có những đứa bé chào đời
và những người mãi ra đi!
Một đêm trôi qua
Ai nhớ ai quên
Mọi sự khởi đầu và kết thúc
Nhẹ tênh!
BÊN HÀNG PHƯỢNG VĨ
Loanh quanh
Nhặt tiếng ve rơi
Thương màu phượng vĩ giữa trời
Chiều phai
Sân trường vắng bóng áo dài
Bồi hồi
Vọng tiếng học bài râm ran
Nhẹ tay nâng chiếc lá vàng
Ngác ngơ đời lá
Giòn tan tiếng cười
Hạ về
Nhớ lá thu rơi
Trắng trinh màu mắt
Một đời tình si!
V.T
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét