Gửi
Bình yên nhé – người xưa, tóc rối
Xa lắm rồi, ngày tháng lênh đênh
Xao động mãi, dặm đời chìm nổi
Đong yêu thương, cuối bãi đầu ghềnh
Bình yên nhé – người xưa, mây trắng
Trôi về nơi xa lắm, người ơi!
Dẫu có biết, trời xanh giấu nắng
Vành môi xưa, tím ngắt, gọi mời
Bình yên nhé – người xưa, hư ảo
Mộng ban đầu, tan vỡ từ lâu
Mưa bụi bay, còn ai ướt áo
Con đường quen, đứng đợi chờ nhau
Bình yên nhé – người xưa, sâu lắng
Bài tình ca, tròn khép cung môi
Điều trăn trở, phía sau dấu lặng
Sao mơ hồ, đọng mãi tình thôi
Bình yên nhé – người xưa, hoan lạc
Bỏ quên bờ sông mộng ngày xưa
Kỷ niệm chất trong phòng cũ nát
Nhịp đời trôi, réo gọi đẩy đưa...
Bình yên nhé – người xưa, nắng mới
Theo nhau về, trong những bước chân
Thương lối cũ, cỏ hoa vẫn đợi
Vỡ toang chiều, rơi rụng tràn sân...
Tháng 8/2015
Quên
Chiều đi êm, đổ giọt rơi
Khẽ khàng sóng vỗ, gọi mời trăng lên
Bến xưa quên sóng xa duềnh
Em quên mùa chín ngọt mềm môi nhau
Tiếc
Thâu đêm sao tiếc, kiệm lời?
Vin tay bẻ, nhánh hoa đời ngày xưa
Chiều nào nắng, sáng nào mưa
Mở bừng mắt dậy, người đưa thiệp hồng...
Em về cùng nắng vàng thu
Em đến, nắng thu vàng vội vã
Hong làn mây xám, rực hồng lên
Chợt vướng trâm cài bên kẽ lá
Buông thả rơi bóng nắng quanh thềm
Một khoảng lặng, mờ cong bức bối
Vung vãi rơi, lá đổ nghiêng chiều
Có một chút gì như giận dỗi
Bước âm thầm trong gió, liêu xiêu...
Chợt quay quắt, xoay tà áo mỏng
Bung biêng rơi, ký ức nhạt nhòa
Gió bấc trở, mùa thu căng mọng
Dấu đường xưa, tràn ngập cỏ hoa
Em đến, mùa thu còn để ngõ
Một sắc vàng, thương nhớ ngày xưa
Bờ cỏ non tơ, chiều quẩn gió
Rối lòng ai, dịu ngọt đẩy đưa...
Còn không? Khúc hoan tình năm cũ
Trong chiều giăng ráng đỏ thắm tươi
Hây hẩy gió bấc ru dẫn dụ
Chợt vang lên, tiếng trẻ con cười...
Tháng 7/2017
L.T.H
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét