NHỮNG ĐIỀU TA MUỐN GIẤU - Thơ Vương Hoài Uyên
Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017
Nhà thơ Vương Hoài Uyên
GÕ CỬA MÙA ĐÔNG
Đã bao lần
Đứng đợi trước mùa đông
Trái tim mách
Những điều ta muốn giấu
Đợi đông về
Chắc mùa đông hiểu thấu
Ta ôm vai mình
Nhung nhớ một vòng tay.
Có những buổi chiều
Như buổi chiều nay
Lá vẫy gọi
Những miền xa hút mắt
Phố se lạnh
Trong gió mùa đông bắc
Ta trở về
Tay gõ cửa mùa đông.
Những dấu chân ai về
Mùa đông cũ còn không?
Day dứt mãi
Những điều chưa thể viết
Có những nốt lặng thầm
Đâu ai biết
Bản nhạc đời
Ai hát một mùa đông!
BIỂN CÓ BAO GIỜ VƠI ĐÂU
Biển có bao giờ vơi đâu, em vẫn biết
Bởi các dòng sông đâu chảy ngược về nguồn
Nhưng thế gian nầy vẫn còn bao điều nghịch lý
Dẫu ngang trái bao nhiêu cũng phải gọi: Lẽ thường!
Đứng ở cuối đường mơ một miền chưa đến
Đường dẫu dài bao nhiêu cũng có lúc tận cùng
Xin chắp cánh thiên di qua nghìn dặm
Để thấy -một lần- đơn lẻ giữa không trung.
Cánh đồng sau mùa gặt nằm trơ gốc rạ
Tiếng tiêu buồn hoang hoải chiều cô thôn
Con bê nhỏ nghiêng tai chừng ngơ ngác
Đợi tiếng chuông chùa để xác định hoàng hôn.
Sẽ có một ngày bình yên như thế
Để cánh chim bay về phía cuối mùa đông
Biển có bao giờ vơi đâu em vẫn biết
Nhưng hạnh phúc bao lần có cũng như không.
BÊN NGOÀI CÁNH CỬA
Rồi cũng như tất cả những buổi mai còn lại trong đời
Dẫu mưa nắng em cũng đến ngồi chỗ cũ
Ly cà phê đắng cho một ngày cũng đủ
Biển vẫn dạt dào vỗ sóng quanh em.
Đà Nẵng của những ngày tháng đó dịu êm
Những hạt cát vẫn vô tình làm xót lòng biển lớn
Những va vấp trong đời dẫu làm em đau đớn
Nhưng vẫn không bằng ngày tháng đó không anh.
Đứng trước biển đời thuyền quá mong manh
Có những bến bờ không bao giờ đến được
Cánh buồm mở gọi nỗi buồn phía trước
Quay quắt trong lòng biển rộng biết bao nhiêu
Dẫu thế nào vẫn gọi: một lần yêu!
Còn lại một người với vòng tay hoang hoải trống
Cửa số phận mở một lần rồi chợt đóng
Có kẻ đứng bên đời mãi gọi: “Vừng ơi!”
V.H.U
Tags:
Thơ,
Vương Hoài Uyên
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét