TRANG THƠ CHỦ NHẬT: MẮT LÁ RƯNG RƯNG - Thơ Nguyễn Hữu Phú
Chủ Nhật, 29 tháng 10, 2017
|
Cây bút trẻ Nguyễn Hữu Phú |
Nguyễn Hữu Phú sinh năm 1982 tại thôn Phú Hội 1, xã Vạn Thắng, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa. Anh tốt nghiệp ngành Sư phạm Tiểu học Trường Cao đẳng Sư phạm Nha Trang, hiện sinh sống và làm việc tại thành phố biển Nha Trang! Là một người yêu văn chương, chịu khó học và đọc, Nguyễn Hữu Phú đã tạo dựng cho mình một chỗ đứng trên trên văn đàn với nhiều tác phẩm được chọn đăng trên các báo, tạp chí văn nghệ có uy tín, chất lượng. Thơ anh nhẹ nhàng như dòng sông, ngôn từ chắc lọc tạo nên những đóa hoa thi ca thơm lành, ngọt mát. Quan trọng hơn cả, anh luôn yêu quý và hòa nhã cùng mọi người với tư thế nhún nhường, trân trọng tình bạn. Vì thế, anh sáng tác được những tác phẩm có tính nhân văn, phản ánh cái tôi nhẹ tựa bông khiến người đọc như lạc vào bản nhạc tình êm dịu.
Chuyên mục TRANG THƠ CHỦ NHẬT Hương Quê Nhà tuần này xin trân trọng giới thiệu đến quý độc giả chùm thơ "Mắt lá rưng rưng" của cây bút trẻ Nguyễn Hữu Phú!
V.N.L
RU
Gió quất vào đêm ràn rạt
Từng mắt lá rưng rưng
Con đường run lẩy bẩy
Khẳng khiu cành
Trơ trọi đứng dầm sương
Đã quá nửa đời người
Người đàn bà vẫn đi về một mình
Khát…
Được một lần vượt cạn
Cánh võng đưa
À... ơi!
Nhức nhối
Búp bê trong nôi
Không cười, không nói
Chỉ có tiếng đêm sặc sụa
Nằm đau...
Nóc nhà chơi vơi
Phên liếp trống trước hụt sau
Cột nhà chênh vênh
Vai áo bạc màu trắng xơ xác nắng
Leo lét đèn dầu
Lời ru khô khốc
Đếm tuổi thanh xuân
Giật mình thấy tóc mình lạc trôi qua ô cửa
Người đàn bà ôm búp bê ngả nghiêng
Nền đất nâu tê tái bàn chân...
LẶNG LẼ CHIỀU
Dòng sông nằm
Mơ về con đò nhỏ
Hoàng hôn nằm
Gối một nửa về đêm
Ta chờ em
Một chiều hoang đồi vắng
Tiếng dương cầm lạc nhịp
Ta chờ em
Gió trắng đồng chiều
Chiếc lá vàng
Khua nhẹ thời gian
Ta chờ em trên phím buồn ngày hạ
Chập chờn giấc mơ
Bến sông chờ quạnh quẽ
Ta chờ em
Lau trắng khỏa lấp đầy
Ta chờ em
Cánh cò gõ nhịp vào đêm
Cây bằng lăng rũ lá
Trên dốc chiều nghiêng rơi.
DƯƠNG CẦM ĐÊM
Dương cầm đêm khắc khoải
Rơi từng giọt đau câm
Heo may trườn lên ngực
Vỡ từng vết thương rêu
Đêm ơi... đêm có biết
Mùa nối mùa đi qua
Ngọn đèn vàng thức trắng
Khóc cười lời ngu ngơ
Căn gác cũ ộp ẹp
Trượt dài trong bóng đêm
Bơ vơ ô cửa nhỏ
Nằm nghe gió trở mình
Đêm ơi... đêm có biết
Bên hiên ngoài mưa rơi
Đêm nhớ ai da diết
Mà thức hoài đêm ơi...!
N.H.P
Tags:
Nguyễn Hữu Phú,
Thơ,
TRANG THƠ CHỦ NHẬT
Chúc mừng anh Phú, chúc anh luôn vui và thăng hoa.
Trả lờiXóaChúc mừng ông a cùng khóa học sư phạm của e. Hôm nào về chơi đọc thơ cho e nghe nhé !
Trả lờiXóa