Nói với em
Em là người con gái đứng bên sông
Tóc gió bay bay bên trời thơ mộng
Ánh mắt mênh mông cho đời tình động
Mùa xuân trôi trên những đóa hoa hồng
Anh bềnh bồng như con sít lội sông
Anh chếch choáng như trăng lồng vỡ bóng
Anh xuôi ngã về đâu từng ngọn sóng
Vỗ vào đời tiềng vọng bóng bồng bong
Em là người con gái đứng bên sông
Mái tóc rẽ ngôi chia đời ba bảy
Sợi tóc xuân xưa có lần chợt gãy
Dòng sông trôi trôi mãi chuyện vui buồn
Anh say rồi những chiều tím vấn vương
Anh đã biết buồn thương rồi em ạ.
Anh rất nhớ dù mình chưa chung ngả
Để sông dài hiu hắt bóng tà dương
Em là người con gái đứng bên sông
Có câu hát hóa thân thành tiếng gió
Để chiều nhớ chạy rong về qua ngõ
Len hồn vào đôi mắt một mùa xuân.
Như mùa đông giá
Trời vào đông cho lòng thêm lạnh giá
Giữa mù sương lại nhớ gió sương mù
Chạm nỗi nhớ khắc vạch sầu lên đá
Tình xa mù lòng chợt bỗng hoang vu
Theo mùa đông cô đơn rong xuống phố
Hạt sương nào là lệ khóc tương tư
Xin nương náu bên lời kinh cứu độ
Để tình yêu ban phát phép nhiệm mầu
Ánh mắt xưa đã rong rêu hồn lệ đá
Và mù sương nhuộm trắng lá trên ngàn
Xin cuối xuống một lần lau lệ lá
Dẫu muộn màng trong hai tiếng yêu em
Em cho tôi một góc nhớ vấn vương
Nhốt yêu dấu trong thiên đường băng giá
Tôi nấn ná như dơi buồn đeo lá
Lộn ngược đầu nghe vạn lá rung sương...
B.N.B
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét