Nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn (TP. HCM)
SÀI GÒN ĐÊM ĐÔNG
Sài Gòn
Đêm Đông
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy…
Gánh cháo khuya nghi ngút khói
Tiếng Mẹ rao lanh lảnh
Ướt đẫm sương đêm…
Những bàn tay chai sần
Những gương mặt đen nắng
Ngồi bệt
Co ro quanh bếp cháo nóng
Nhìn nhau cười
Cùng nhai, cùng cầm muỗng gõ nhịp
Cùng khe khẽ hát:
- Em ơi, Mùa Xuân!
Sài Gòn
Đêm Đông
Những cô gái váy ngắn
Những chàng trai xăm trổ
Chở nhau lượn lờ trên phố
Lạc vào đám đông bụi khói vô cảm
Ồn ào
Ngột ngạt
Ùn tắc
Từng chiếc bánh xe vẫn nhích dần
Nhích dần
Kiên khổ lăn từng vòng về phía trước
Điểm hẹn vẫn còn xa
Xa quá xa…
Quán trà sữa Mùa Xuân.
Sài Gòn
Đêm Đông
Gió lạnh len lén trườn về qua xóm nhỏ
Những manh chiếu không nhà run rẩy
Tiếng ho người già khúc khắc
Vang vọng điệp khúc cô đơn buồn…
Dưới ánh đèn đường vàng vàng
Nhòe nhoẹt
Có bước chân đoàn người thiện nguyện
Từng chiếc áo ấm nghĩa tình
Từng gói quà
Từng ngọn nến nhỏ lung linh thắp sáng
Có tiếng ai cười
Có lời trao nhau long lanh nước mắt…
Sài Gòn
Đêm Đông
Bài hát Thánh ca vỗ cánh bay ra từ gác chuông nhà thờ
Những ông già Noel mặt non choẹt
Tay vịn râu
Cưỡi xe hối hả đi tặng quà
Những đứa bé chìm vào giấc ngủ ngoan
Trong tiếng chuông leng keng
Trên chiếc xe bám đầy tuyết trắng xóa
Được kéo bởi bầy tuần lộc.
Gần sáng
Mẹ về
Mỉm cười trong tiếng reo đàn con nhỏ
Quang gánh đã rỗng không
Vai áo gầy sờn vai
Lại trĩu nặng những ước mơ…
Ngoài kia
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy
Nắng đang ấm dần
Trời vào Xuân.
GIAO HƯỞNG MÙA XUÂN
Mùa Xuân
Là mùa đất nước hoài thai
Cha Lạc Long Quân
Mẹ Âu Cơ sinh ra trăm trứng
Lang Liêu cúng bánh chưng, bánh dày để đất trời đời đời bền vững
Quả dưa hấu đỏ ngọt ngào
Mai An Tiêm thả
Nối lại gần những biển đảo xa…
Mùa Xuân
Là mùa Thánh Gióng kịp lớn lên
Cúi lạy Mẹ
Cúi lạy buôn làng
Cưỡi ngựa sắt dẫn toàn dân ra trận
Giặc dữ thành tro dưới ngọn lửa bừng bừng uất hận
Chiến thắng lại vỡ òa
Một giọt máu hồng là một chiến công.
Mùa Xuân
Là mùa vua Lý Thái Tổ dời đô
Từng đàn chim Lạc lượn trên cao theo về miền đất mới
Vượt ghềnh thác
Vượt phong ba
Đoàn thuyền Đại Việt kiêu hùng cờ bay phất phới
Rồng vàng bay chào
Thăng Long hoa nở
Tổ quốc Vạn Mùa Xuân.
Mùa Xuân
Là mùa em hát Lý Chim Quyên
Cha mẹ đôi bên chọn ngày dâng lễ
Trái cau, lá trầu
Nên dâu, thành rể
Em tay cấy
Anh tay trồng
Vợ theo chồng
Đồng lòng hẹn tát Biển Đông.
Mùa Xuân
Là mùa cát sỏi cũng trổ hoa
Giọt mồ hôi thấm đá
Con kênh xưa đào nay đã thành sông lớn
Ghe tàu tấp nập
Quê hương mình sẽ còn đẹp hơn thế!...
Những tâm hồn Việt dù đi khắp năm châu bốn bể
Phút giao thừa bên nhau
Nôn nao
Lặng lẽ
Kìa cánh hoa nào giọt sương vừa lung linh gọi khẽ:
- Việt Nam ơi, Mùa Xuân…
MỘT THOÁNG THU
Yêu chưa...
Thu đã lạnh rồi?
Gió heo may thổi cuối trời hoàng hôn.
Yêu chưa…
Trái thị đầu thôn?
Hẹn thành cô Tấm để còn đợi nhau.
Yêu chưa…
Hương cốm ngọt ngào?
Lá sen đợi gói ôm vào nhớ thương.
Yêu chưa…
Thạch thảo sau vườn?
Ao bèo đã sáng trăng đường làng xưa.
CHỊ
Tảo tần thay mẹ nuôi em
Bờ vai mỏng mảnh gánh mềm nỗi đau.
Cô đơn
Trăn trở gối đầu...
Nửa đêm thức giấc
Tóc sầu bạc rơi...
T.T.N.V
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét