Nhà thơ Trịnh Bửu Hoài (An Giang)
C O N Đ Ư Ờ N G
Con đường nào cũng đưa ta về phía trước
Xin đừng cố tình đi ngược
Dẫu phía trước là gì
Không ai biết được
Phía trước là điều tốt đẹp
Là ánh sáng tương lai
Phía trước là giấc mơ
Chưa thành hiện thực
Có những con đường tối đen như mực
Phải thắp sáng hồn mình để vượt lên
Có những con đường rực rỡ hoa đèn
Nhưng dễ dàng lạc lối
Có những con đường quẩn quanh mệt mỏi
Có những con đường lừa mị nhân sinh
Có những con đường ngập bùn sình
Lại trải đầy hoa thơm trái ngọt
Hãy chọn con đường thật tốt
Trung thực với bản thân
Hãy bỏ hết những con đường cám dỗ
Chỉ một đường đi về phía nhân dân…
N Ư Ớ C M Ắ T
Vui quá cũng khóc
Buồn cũng khóc
Những giọt nước mắt
Không thiếu không thừa
Đủ cho ta
Đi suốt cuộc đời
Mới nửa cuộc đời
Vô tâm như đá
Thiện không vui
Ác không lay
Một lần xúc động
Nước mắt đâu rồi…
N I Ề M V U I
Khi ta lớn lại cần niềm vui nhỏ
Những niềm vui làm ta trẻ lại nhiều hơn
Những niềm vui giúp ta gác mọi đau buồn
Như một thuở hồn nhiên trong sáng
Niềm vui lớn sinh ra từ chí lớn
Thời đôi mươi khát vọng vắt ngang trời
Ta càng đi càng giáp mặt cuộc đời
Thấy mình chỉ là sinh linh bé mọn
Thấy sự phi thường nằm trong đơn giản
Là giúp nhau được vui sướng mỗi ngày
Niềm vui thường nhật là niềm vui kéo dài
Trong cuộc sống mấy người có được
Đừng gian lao cho những điều không thật
Đừng hi sinh cho những ước vọng cao xa
Đừng làm buồn lòng những người quanh ta
Niềm vui sẽ hiện ra trong một tâm hồn bất tận…
Đ Á M G I Ỗ
Mâm cổ dọn ra
Dưới quầng khói thiêng
Con cháu quây quần
Tổ tiên ẩn hiện
Cậu Hai từ biên giới về
Mợ Năm ở tuốt dưới miệt vườn lên
Dì Ba dắt theo đứa cháu gái xuân xanh
Dượng Út đánh xe từ thành phố
Tôi ngồi nhìn những người họ hàng ruột thịt
Mỗi năm chỉ gặp một lần vào dịp giỗ ngoại
Tôi càng lớn lên
Những cậu mợ dì dượng thưa vắng dần
Những đứa cháu như búp sen xanh đang tuổi lớn
Rụt rè chào tôi xa lạ
Những người láng giềng thân mật hơn
Bởi thường chia sẻ cùng nhau những vui buồn hoạn nạn
Nhưng những người tưởng chừng xa lạ kia
Chảy cùng tôi một dòng huyết thống
Không có gì chia cắt được
Dù mỗi năm chỉ gặp một lần
Cám ơn ai đã bày ra đám giỗ
Cho con cháu còn biết nhớ và yêu
Dù hiên xưa nắng đã đọng bóng chiều
Ngày mai những giọt sương vẫn nối tiếp nhau thắp nắng…
15-1-2016
C H I Ề U Đ Ô N G
Chiều đông trời xám
Người trong chăn ấm
Có cảm nhận sương
Bay ngoài xa thẳm
Chiều đông như mộng
Buông tà áo mỏng
Phủ khắp đất trời
Một màu ảo vọng
Chiều đông khắc khoải
Chân người mê mải
Dặm trường bi ai
Quê nhà chẳng thấy
Chiều đông quạnh quẽ
Lòng người như thể
Những đốm lửa buồn
Cuối đường dâu bể…
T.B.H
CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com
Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét