Nhà thơ Ngô Văn Cư
NÉP MÌNH VÀO THÁNG TƯ
Em nép mình vào mỗi tháng Tư
Vẽ mối tình học trò
Đường nét mảnh như âm thanh loài ve
Màu chủ đạo thuộc phượng hồng cháy bỏng
Lung linh nắng và hồn nhiên em
Nồng nàn mộng ước.
Em nép mình trong mỗi tháng Tư
Níu chút nắng cuối ngày ươm giấc mơ hy vọng
Thương chiếc lá vàng rơi trong miền kỷ niệm
Đợi phong thư ai đó gởi tình hồng
Để tháng Tư em nheo mắt dỗi hờn
Cho lòng anh si mê thầm lặng
Đếm bước chân mỗi hoàng hôn ngã bóng
Gió vẽ bức tranh mây!
Em nép mình trong mỗi tháng Tư
Khắc khoải về những cuộc tình mờ nhạt
Bởi tuổi học trò câu thơ tình ngan ngát
Mà mặn nồng sâu sắc phía ngày mai
Mặc tiếng ve gọi giấc chiêm bao
Em dỗi hờn số phận
Bước qua tuổi thanh xuân
Anh thành người cũ!
Em nép mình trong mỗi tháng Tư
Nhặt từng kỷ niệm
Có gặp anh mối tình lận đận
Bối rối như cánh phượng hồng?
TUỔI EM TRÒN MƯỜI TÁM
Hình như em tuổi tròn mười tám
Áo trắng còn vương nét học trò
Vô tư hè phố vui chân sáo
Cuốn bao mộng ước thả bâng quơ
Ừ, em mười tám còn ngây lắm
Ước mơ còn gởi phía… người ta
Chuyện của trăm năm chưa nghĩ đến
Với lại em còn có… mẹ cha!
Ừ, em mười tám ươm xuân mộng
Tóc mềm trói mộng mấy chàng trai
Mắt môi như búp hồng hé nụ
Bao kẻ ngầm mơ nghĩ đến mai…
Ừ, em mười tám lòng như hội
Chân cứ tung tăng giữa phố dài
Gót giầy dẫm nát tim bướng bỉnh
Mỗi chiều vàng ngóng áo em bay…
Ừ, em mười tám, em mười tám
Không hề giấu giếm trái tim yêu
Không hề giấu giếm tình căng mẩy
Không giấu được ai nét mĩ miều!
Ừ, em mười tám tràn xuân biếc
Anh chẳng hai mươi để ước nguyền
Chẳng dám mộng mơ cùng chung bước
Nói gì đến chuyện kết tơ duyên.
CON SÔNG NGÀY XƯA TÔI TẮM
Con sông ngày xưa tôi tắm
Bây giờ nước vẫn trong xanh
Miệt mài về xuôi không mỏi
Mặt gương mãi mãi yên lành
Mặc cho bao nhiêu rác rưởi
Tăm hơi chìm dưới đáy lòng.
Con sông ngày xưa tôi tắm
Hai bên bờ cát vun đầy
Để sông cong hình xứ sở
Âm thầm nuôi dưỡng cho cây
Không hề khuyết hao bồi lở
Tương lai từ khoảnh khắc này!
Con sông ngày xưa tôi tắm
Mẹ cha cũng tắm sông này
Mai sau con tôi vẫn thế
Bên dòng nước chảy mê say
Thả trôi bao nhiêu hờn giận
Để lòng hết những đắng cay.
Con sông ngày xưa tôi tắm
Soi hình đàn én mùa xuân
Đất trời vẫn thanh bình lắm
Dẫu ngày lũ lụt chưa quên
Mỗi khi buồn vui chợt đến
Sông quê gột hết ưu phiền.
Con sông ngày xưa tôi tắm
Bây giờ đến lượt con tôi…
TÔI CŨNG CÓ DÒNG SÔNG TUỔI THƠ
Tôi đã từng đi ngang qua những con sông
Những dòng sông lặng im
Mang trên mình chiếc cầu nhỏ cong vênh số phận
Con đò nhỏ chòng chành
Sóng vỗ buồn buồn vào bờ bãi
Vờ vĩnh trôi xuôi.
Có một dòng sông
Chảy ngang qua đời tôi
Bên bồi bên lở
Nặng lòng từng con nước đỏ
Hiền hòa bồi đắp phù sa
Bầy sáo làm rộn ràng tháng Ba
Trên cành hoa gạo nở
Hồng cả dòng sông
Ngày trời nghiêng lũ xả
Kéo trôi rác rưởi bùn dơ về biển lớn
Phiêu diêu hư thực đôi bờ
Thơm thơm mùa hoa xinh trái ngọt
Đậm đà khúc dân ca
Ngân nga
Ngân nga…
Nhiều lần tôi nằm bên sông
Nghe con nước chảy xuôi dòng
Tưởng tượng khi sông cạn nước
Sông không cần cây cầu và con đò xuôi ngược
Cá tôm ngắc ngoải chờ mưa
Và tuổi thơ tôi cùng sông nứt nẻ!
Nhưng con sông quê tôi vẫn bên lở bên bồi
Phiêu diêu hư thực đôi bờ
Thơm thơm mùa hoa xinh trái ngọt
Đậm đà khúc dân ca.
Tuổi thơ tôi theo dòng sông vươn xa
Hòa vào biển lớn
Vẫn có một dòng sông rất thực cho mình
Gọi là sông quê..
N.V.C
CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com
Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)
Chúc mừng nhà thơ Ngô Văn Cư thơ hay
Trả lờiXóa