(Ảnh từ Pixabay) |
Nhân việc bùng phát lại dịch Covid 19 ở Trung Quốc, chúng ta cùng nhìn lại và đặt câu hỏi, dịch bệnh này cho ta bài học gì?
Để làm một bóng đèn sáng hay tắt thì do con người biết quy luật của dòng điện.
Để làm ra một cây đàn phát ra âm thanh hay, con người cũng nắm được quy luật của âm thanh.
Để làm ra cái xe chạy được, con người cũng nắm được nhiều quy luật khác nhau.
Còn dịch bệnh thì sao, đương nhiên dịch bệnh cũng có quy luật, nhưng vì không nắm được quy luật đó nên chúng ta không biết làm cách nào để dừng nó lại.
Trong một ván cờ, khi các con cờ đều tuân thủ các quy tắc di chuyển thì ván cờ sẽ được vận hành.
Nếu một quân cờ không tuân thủ quy tắc di chuyển nữa thì điều gì sẽ xảy ra, có thể hiểu rằng ván cờ ấy sẽ bị phá vỡ, quy luật đã bị vi phạm.
Thường thì một quân cờ do nước đi sai lầm hoặc vì mục đích chiến thuật mà bị bên kia tiêu diệt.
Nhưng nếu như quân cờ tự ngã lăn đùng ra mà chết thì lại là một điều gì đó không còn bình thường nữa.
Về cơ bản nó đã nằm ngoài quy luật của các quân cờ. Và đương nhiên sự lý giải về các hiện tượng này cũng không còn chính xác nữa.
Dịch bệnh hiện nay con người cũng không lý giải được, vì sao, vì chúng ta không hiểu nó, cách chúng ta lý giải nó hoàn toàn mơ hồ và mang tính thử nghiệm và khảo sát.
Bằng chứng là các phương pháp chúng ta đưa ra phòng chống dịch bệnh đều bị phá vỡ. Và dịch bệnh làm chúng ta hoang mang. Bởi nếu chúng ta nắm nó trong lòng bàn tay, thì chẳng có gì phải hoang mang và lo lắng cả và chắc chắn sẽ khống chế được nó.
Vậy, dịch bệnh bắt nguồn từ đâu và làm sao để thoát khỏi nó?
Thực ra, dịch bệnh bắt nguồn từ sự thiếu hiểu biết của con người với tự nhiên, với sự vận hành của vũ trụ và của sinh mệnh.
Ai cũng biết tự nhiên là có quy luật, vũ trụ là có quy luật, cũng như luật của một ván cờ vậy. Việc không tuân thủ luật của tự nhiên, không tuân thủ luật của cơ thể thì chúng sẽ đưa ta đến một trạng thái khác của cơ thể và biểu hiện ra là trạng thái khác thường của xã hội.
Đi làm, đi học, ăn uống v.v… là một trong nhiều việc đương nhiên của quy luật của con người và sinh mệnh, nhưng đến bây giờ…những việc ấy trở nên khó khăn, hoặc không thể thực hiện được. Điều đó nói lên rằng, chúng ta đã làm sai ở chỗ nào đó, mà cái sai này không phải là nhỏ.
Nhưng với sự tự tin về khoa học và bằng cấp với chức vị rất hoành tráng chúng ta không muốn thừa nhận sự thiếu hiểu biết và những cách làm sai lầm của chúng ta. Chúng ta chỉ nghĩ rằng chúng ta chỉ tạm thời sai. Và tương lai chúng ta sẽ đúng và vượt qua. Rồi như mọi lần, chúng ta sẽ làm được điều đó, dịch bệnh sẽ hết, đúng là dịch bệnh sẽ hết, nhưng...ai sẽ là những người còn lại chứng kiến ngày đó xảy ra thì chúng ta không nói tới? Bạn hiểu tôi nói chứ.!
Lúc này chúng ta sẽ thấy được, cái giá phải trả cho sự thiếu hiểu biết về sinh mệnh rất là to lớn. Nó sẽ là sinh mệnh bị đào thải.
Vậy chúng ta đi hỏi lại, mục đích của việc đi học và đi làm của chúng ta là gì?
Vì sao đi học với đi làm lại không được nữa khi dịch bệnh xảy ra.
Vì cơ bản chúng ta thực hiện việc đó là sai mục đích. Vì việc học là học về quy luật của vũ trụ và sinh mệnh, việc làm là để áp dụng cho việc học và duy trì sự tồn tại của sinh mệnh, và đưa sinh mệnh con người đến cảnh giới cao hơn.
Nhưng chúng ta lại dùng việc học để đi làm và dùng việc đi làm để kiếm tiền rồi phục vụ cho sự hưởng thụ và dần sa đọa của bản thân.
Nhiều người sẽ nói rằng, việc đó không phải đã có các nhà khoa học và bác sĩ làm rồi sao?
Đây chính là một quan niệm sai lầm, sinh mệnh của bạn là do chính bạn quyết định và trau dồi. Nhà khoa học hay bác sĩ không thể chết thay bạn khi đại dịch tràn tới. Đây là vấn đề trách nhiệm của mỗi người.
Có một điều đơn giản rằng, khi đi qua Anh quốc thì bạn sẽ đi xe ở làn bên trái, nếu không thì bạn sẽ gặp nguy hiểm.
Vũ trụ và sinh mệnh hay dịch bệnh cũng vậy, nếu bạn không hiểu quy luật vận hành thì nguy hiểm sẽ ở gần bạn.
Bạn ở trong vũ trụ này thì liệu bạn sẽ ra sao khi sống mà không tuân thủ quy luật của vũ trụ.
Bạn ở trong một quốc gia thì bạn sẽ ra sao khi không tuân thủ pháp luật của quốc gia.
Vậy ai sẽ nói cho bạn những quy luật ấy.
Đó chính là Phật, Đạo, Thần.
Vậy bạn suy nghĩ sao về Thần Phật… thì cơ bản bạn đã hiểu kết cục của mọi sự rồi vậy.
Sự học đúng nghĩa mới là cách cứu được sinh mệnh của mình. Nếu không, sự học ấy là sai mục đích.
Sự làm là cách áp dụng sự học để đạt được hạnh phúc thực sự.
Ăn uống và đi lại là cách duy trì sinh mệnh để hỗ trợ cho hai việc trên.
Viết bởi: Thanh Thiên Ngọc Ảnh
CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com
Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét